Bài xướng: ĐÔNG XUÂN PHÚ
Đông lạnh đông khô đông vắng hiu
Cớ sao lòng ngập dấu thương yêu
Nhạn vầy Thiên Lĩnh thư lòng Mục
Tòng ngút Phong Lâm thỏa dạ Tiều
Bạc phước chưa say màu tuyết liễu
Vô duyên chẳng đắm mộng hồng liêu
Dẫu bao cảm mến xuân huyền diễm
Đông vẫn cùng ta tựa sáo diều.
Đại Tòng Lâm, Bà Rịa, 1986
Thái Thanh Nguyên
*****
Bài họa 1: Y ĐỀ
Đông buông sương trắng quạnh đìu hiu
Bàng bạc tơ trời cảm mến yêu!
Nhạn bắc cầu thơ, xao xuyến khách
Tòng đan ánh nguyệt, vấn vương Tiều
Ngùi thương bạn tủi…đời cơ khổ
Chạnh xót bậu hờn…cảnh tịch liêu
Nắng ấm xuân sang tràn sức sống
Thử vươn cánh gió…thả dây diều.
Sài Gòn, 2002
Nguyễn Ngọc Ánh
Bài họa 2: CHIỀU XUÂN MUỘN
Nắng hắt hiu tàn, nắng hắt hiu
Vòng ôm rừng lạnh, ấm hương yêu
Tuyền lâm say mộng nghiêng hình nguyệt
Sơn cước sầu mơ ngã bóng tiều
Đã mấy lênh đênh, thuyền lẻ bóng
Còn bao lận đận, bến cô liêu
Sao không là gió xuân chiều muộn
Nhẹ vút thinh không đảo sóng diều.
Gia Định, 03.03.03
Nguyễn Chính
Cảm họa 3: KHÔNG ĐỀ
Thời gian như nước chảy đìu hiu
Lỡ bước quan trường – lỗi nhịp yêu
Luống tuổi – bút nghiên nhòa sắc vị
Thất thời – rừng núi nhuận phu tiều
Họa luôn chồng chất – đời ngang trái
Phước chẳng trùng phùng – cảnh tịch liêu
Đày đọa tháng ngày vô nghĩa lý
Tâm tư nương sáo quyện theo diều.
Lào, Xuân 2003
Hồ Huy Hoàng
Cảm họa 4: GIỌT NẮNG CHIỀU
Giọt nắng chiều sao mãi hắt hiu
Thoáng nghe thổn thức rạn tim yêu
Mây ngàn lãng đãng hoài sơn cước
Gió núi mông lung lạc dấu tiều
Lấp lửng cho vầng dương khắc khoải
Long lanh làm dáng nguyệt hoang liêu
Ô hay trời đất nhòa lưu luyến
Mong mảnh trong ta sợi chỉ diều.
Sài Gòn, Đông 2002
Bảo Hồ – Hồ Quốc Bảo
Bài họa 5: QUÊ HƯƠNG
Xuân về cất chén bớt buồn hiu
Trở lại quê hương vạn mến yêu
Thân ái xuân trinh tình chiến hữu
Thủy chung gối lẻ kẻ phu tiều
Canh tàn say đắm mong cô nhạn
Lệ ướt trào dâng mộng cố liêu*
Xa cách núi sông dang dở mãi
Tha hương nhớ nhất tiếng mơ diều.
Hà Nội, 2003
Vũ Ngọc Kim
* mái nhà xưa
Bài họa 6: CẢM HỌA
Tặng thi hữu Thái Thanh Nguyên
Tháng giêng thanh thản xóa đìu hiu
Vận phú Đông Xuân cảm mến yêu
Tợ cảnh vân phong cùng cá nhạn
Như tranh sơn thủy với ngư tiều
Tình thơ văn nghệ luôn chan chứa
Duyên bút tao đàn chẳng tịch liêu
Đường đến tương lai nhiều triển vọng
Đến hồi rồi sẽ nổi như diều.
Sài Gòn, 18.02.03
Lê Ngọc
Cảm họa 7: GIÓ ĐƯA THƠ
Gió nồng gió lạnh gió hiu hiu
Khêu gợi người thơ chợt thấy yêu
Bá Nha thanh thản nâng đàn Hạc
Chung Tử trầm ngâm quảy gánh Tiều
Tài hoa thả mộng nguồn hoang dã
Diễm phúc gom mây đỉnh tịch liêu
Nhân xây lầu ái chờ trăng ảo
Gió đẩy đưa thơ lộng cánh diều.
Gia Định, 26.07.03
Vũ Thành Nhân
Bài họa 8: PHỐ NÚI VÀO ĐÔNG
Phố núi vào đông! Phố quạnh hiu!
Mây mờ phủ kín khoảnh trời yêu
Phong phanh áo vải, bầm thân Mục
Khúc khuỷu đường non, lả bước Tiều
Lặng ngắm ngày đơn sầu viễn xứ
Thầm thương bóng lẻ lạnh song liêu
Dòng sông dĩ vãng bồng bềnh chảy
Đẩy giấc mơ hoang bạt cánh diều!
Sài Gòn, 10.02.03
Mặc Vị Nhân
Nương vận cảm tác 9: MỞ CỬA THIÊN ĐƯỜNG
Nhân loại mãi buồn với quạnh hiu
Con người sao vẫn thiếu tình yêu
Tâm không – trong sáng như nguồn nước
Ý đục – ngầu đen giống khỉ tiều
Hỷ xả từ bi tìm sảng khoái
Phá mê bỏ chấp diệt cô liêu
Tôi gì mà khoác gông vào cổ
Cứ tự do bay tựa cánh diều.
Sài Gòn, Xuân 2003
Cấn Đằng Phi
Bài họa 10: CHIỀU BUÔNG
Đông lạnh chiều buông vẻ quạnh hiu
Gợi lòng nhớ vị ngọt tình yêu
Liễu gầy chưa vướng chân chim nhạn
Rừng thấp không che bóng chú tiều
Má thắm chi cho đời bạc mệnh
Môi hồng để ngậm trái cô liêu
Mặc làn gió lạnh lùa muôn nẻo
Cứ thả hồn theo những cánh diều.
Sài Gòn, Đông 2002
Nguyễn Văn Phong
Bài họa 11: XUÂN NGUYÊN ĐÁN
Xuân lai, Xuân đáo, Xuân hiu hiu
Ngàn sắc, muôn tên dạ mến yêu
Én liệng khung trời tin tử Mục
Cu kêu dạ đất báo canh Tiều
Rượu xuân chưa cạn sầu dương liễu
Trà Tết còn nồng tỏa mái liêu
Nguyên đán cổ truyền lưu trích diễm*
Tình thơ nhắn nhạn, gió đưa diều.
Sài Gòn, Xuân 2003
Nguyễn Phú
* trích đoạn văn hay
Bài họa 12: KHÔNG TƯỞNG
Vô đề vô nghĩa quả đìu hiu
Đông giá làm khô cả dáng yêu
Đứng giữa lưng trời hong củi Mục
Nghiêng theo gió núi trĩu vai Tiều
Có chi giữa tuyết mà say liễu
Chẳng phải chung vòm hẵn tịch liêu
Sống với chân tình là tuyệt diễm
Bằng không đành đứt chỉ chơi diều.
Sài Gòn, Xuân 2003
Thường Quân
Bài họa 13: LỘNG GIÓ DIỀU
Thu muộn thu già thu hắt hiu
Bao điều riêng lẻ rộn tim yêu
Trâu nằm giữa cỏ du hồn Mục
Búa gác lưng non vượng ý Tiều
Duyên chẳng bén duyên gầy độc liễu
Phận chưa đẹp phận tủi đơn liêu
Dù cho ôm cả bao kiều diễm
Đợi buổi xuân phong lộng cánh diều.
Gia Định, Đông 2002
Nguyễn Ngọc Thái
Bài họa 14: BỪNG XUÂN CẢM
Em có khi nào thấy quạnh hiu?
Hòa đêm vào mực viết thư yêu!
Lòng như sa mạc đời du mục
Hồn tựa sơn khê bóng lão tiều
Từ dạo ai về nơi phố quận
Còn nay ta dựa chốn vân liêu
Câu thơ mang nợ, tình mang trả
Thức viết trang xuân buộc cánh diều.
Gia Định, Nguyên Tiêu Quí Mùi
Nguyễn Xuân Thái
Bài họa 15: Y ĐỀ
Đêm lạnh sương rơi gió hắt hiu
Ngày buồn quạnh quẽ vắng người yêu
Nhìn non Hồng Lĩnh hình đàn Mục
Ngắm nước Lam Giang bóng lão Tiều
Thi sĩ mơ màng thêm quyến rũ
Tao nhân sum họp bớt cô liêu
Gặp người tri kỷ hằng mong đợi
Đông mãn xuân sang lộng cánh diều.
Thủ Đức Sg, 2003
Cao Đăng Thế
Bài họa 16: XUÂN VẪN CÒN ĐÂY
Xuân này đâu thấy cảnh đìu hiu
Lắm bệnh, nhưng đời vẫn đáng yêu!
Luyến sắc ngàn hoa ngây lũ bướm
Chơi hòn non bộ ngắm ông Tiều
Vui đời xế bóng thương cô liễu
Nhàn cảnh về chiều cảm tịch liêu
Ta cũng như người say chợt tỉnh
Tai còn đồng vọng tiếng con diều.
Sài Gòn, 2003
Điền Vinh
Bài họa 17: HOÀI CẢM
Se lạnh đông về gió hắt hiu
Bóng hồng dần khuất nhói tim yêu
Bâng khuâng mãi nhớ bài thơ luật
Khắc khoải còn mơ giọng hát Tiều
Gặp mặt ngày nào đò tấp nập
Chia tay buổi ấy bến cô liêu
Khung trời kỷ niệm mây đen kéo
Lạc lỏng hồn đơn bạt cánh diều.
Sài Gòn, Đông 2002
Thanh Vĩnh